Tập làm văn 4: ÔN TẬP
VĂN KỂ CHUYỆN - TRANG 132-
ĐỀ 2 : GIÚP ĐỠ NGƯỜI TÀN TẬT.
Bài làm 2: 10 năm cõng bạn đi học
Chắc hẳn các bạn không quên câu chuyện
cảm động của bạn Đoàn Trường Sinh 10 năm cõng bạn đi học.
Ở xã Vinh Quang, huyện Chiêm Hóa, tỉnh
Tuyên Quang, ai cũng biết câu chuyện cảm động về em Đoàn Trường Sinh 10 năm
cõng bạn đến trường. Quãng đường từ nhà Sinh tới trường dài hơn 4 ki-lô-mét,
qua đèo, vượt suối, khúc khuỷu, gập ghềnh. Thế mà Sinh không quản khó khăn,
ngày ngày cõng bạn Hanh bị liệt cả hai chân đi về. Nhờ bạn giúp đỡ, lại có chí
học hành, nhiều năm liền, Hanh là học sinh tiên tiến, có năm còn tham gia đội
tuyển học sinh giỏi cấp huyện.
Câu chuyện thật cảm động, em thật cảm
phục trước tấm lòng nhân hậu, yêu thương bạn bè và tình người của bạn Trường
Sinh, bạn đã không ngại khó khăn gian khổ cõng bạn đi học mỗi ngày trên con đường
dài đăng đẳng mà vẫn kiên trì cõng bạn đến tận 10 năm. Nhờ tấm lòng nhân ái của
Sinh mà bạn Hanh người bạn kém may mắn bị liệt hai tay có thể đến trường học tập,
vui chơi như bao bạn bè khác và trở thành học sinh giỏi (maica)
Bài làm 1: CHUYỆN GIÚP NGƯỜI KHIẾM THỊ
Thương người như thể thương thân.
Em thường được bà đọc cho nghe những
câu ca da, tục ngữ và kể chuyện mỗi tối trước khi đi ngủ và những ý nghĩa của
nó. Bà luôn dạy bảo em luôn luôn quan tâm, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó
khăn hay kém may mắn hơn mình. Có một câu chuyện mà em cảm thấy hạnh phúc khi
giúp được chị Lan nhà hàng xóm.
Chị Lan năm nay đã 20 tuổi rồi, chị bị
khiếm thị không nhìn thấy gì. Chị cũng được đi học tại lớp học tình thương do
Phường tổ chức dành cho người khuyết tật. Chị rất ham học, nhưng mỗi lần đọc
sách chị phải sờ chữ để đọc trông rất vất vả. Vì vậy mỗi buổi chiều đi học về
em thường ghé nhà chị ấy, đọc những câu truyện, sách báo mà chị muốn nghe mỗi ngày
vài trang giấy. Chị luôn nắm tay em và nói “cám ơn em , có em mà chị được nghe
nhiều câu chuyện hay hơn” – “ Không có gì đâu chị ơi, giúp được chị là em vui rồi”
.
Sau mỗi lần đọc cho chị nghe, chị ấy vui lắm, trong lòng
em cũng thấy vui thay.(Maica)
No comments:
Post a Comment