Mở bài: Thiên nhiên luôn tô đẹp cho cuộc sống của chúng
ta thêm tươi đẹp hơn như chim chóc, hoa lá. Vì vậy chúng ta không nên bắt chim
hay bể hoa vì chúng sẽ gây ảnh hưởng trực tiếp đến môi trường thiên nhiên sẽ bị
hủy hoại nếu không có cây xanh, chim chóc. Có một câu chuyện về sự vô tâm của
hai em nhỏ làm cho bông cúc trắng và chim sơn ca bị chết. Dù hối hận thì đã
muộn màng.
Tại khu vườn nhỏ, có
bông cúc trắng vừa nở giữa đám cỏ dại. Một chú sơn ca líu lo hót trò chuyện
cùng Bông cúc trắng .Bông cúc trắng và chim sơn ca trở thành đôi bạn. Khung
cảnh thật là đẹp và nên thơ khi môi trường xung đầy hoa cỏ xanh tươi và những
tiếng chim ca líu lo. Bầu
trời trong xanh, không khí trong lành.
trời trong xanh, không khí trong lành.
Ấy vậy mà vì sự vô tâm
của hai em đã làm mọi thứ trở nên tàn úa. Hai em đã bắt chú chim nhỏ đáng
thương nhốt vào lồng và còn cắt cỏ cho chim ăn, cắt phanh luôn bông cúc trắng. Sơn
ca bị giam cầm, cổ họng khô vì khát nước. Nó rúc mỏ vặt đám cỏ ướt cho đỡ đói.
Bông cúc trắng toả hương thơm ngào ngạt an ủi bạn. Sơn ca ăn hết đám cỏ nhưng
vẫn không đụng đến bông hoa. Màn đêm buông xuống tối đen. Hai cậu bé quên
bẵng chú chim khốn khổ, không cho nó một giọt nước nào. Đêm ấy, sơn ca lìa đời.
Bông cúc trắng thương xót bạn, khóc hết nước mắt, héo lả đi bên xác sơn ca.
Sáng ra, thấy chú chim đã
chết, hai cậu bé ân hận, đặt xác sơn ca vào một chiếc hộp rồi chôn cất cẩn
thận. Chỉ vì hành động vô tình của các cậu đã khiến cả chim sơn ca và bông hoa
cúc trắng phải nhận một kết cục buồn thảm.
Kết bài: Qua câu chuyện chúng ta đừng vô tâm như hai bạn đó nhé. Chúng ta phải
biết yêu thương và bảo vệ chim chóc, cây hoa vì chúng chẳng những làm đẹp cho
đời sống của con người mà còn bảo vệ môi trường xung quanh chúng ta. Chim chóc
ăn sâu bọ phá hoại mùa màng. Cây cối tốt tươi là lá phổi xanh cho trái đất.