Câu 1. Mỗi đoạn trong bài là một bức tranh đẹp về cảnh, về người. Hãy miêu tả những điều hình dung được về mỗi bức tranh.
- Tranh 1: con đường đi Sa Pa càng
lên cao càng dốc, nằm chênh vênh trên sườn múi như treo trong những đám mây,xa xa là những ngọn thác trắng
xóa và những khu rừng rạp rạ, những bông hoa chuối đỏ rực . Ven đường với những
con ngựa đẹp nhiều màu sắc được chăn thả trong vườn. Đi lên Sa Pa ta có cảm
giác như đi trong cảnh tượng huyền ảo lung linh
- Tranh 2: quang cảnh làng quê ở
miền núi cao, có các em bé dân tộc ăn mặc những bộ quần áo nhiều màu sặc sỡ
đang chơi đùa. Phiên chợ đông vui, người ngựa rộn ràng nhưng tất cả lại ẩn hiện
trong màn sương chiều mờ tím.
- Tranh 3. Phong cảnh cửa
đường lên Sa Pa thật đẹp và luôn thay đổi, khi là lá vàng mùa thu, khi là cơn
mưa tuyết trắng trên các cành đào, lê mận, khi là hoa xuân rực rỡ. Đây là sự
liên tục đổi mùa, sự lạ lùng hiếm có.
Câu 2. Những bức tranh bằng lời thể hiện sự quan
sát rất tinh tế của tác giả.
- Sự quan sát rất tinh tế của tác
giả thể hiện trong suốt cả bài văn. Ví dụ:
Khi tả cái thị trấn miền núi tác giả đã nêu ra một cảnh
tượng đặc trưng mà phố xá dưới xuôi không bao giờ có cả.
Những em bé Hmông, những em bé Tu Dí, Phù Lá cổ đeo móng hổ,
quần áo sặc sỡ đang chơi đùa trước cửa hàng.
Câu 3. Vì sao tác giả gọi Sa Pa là “món quà tặng diệu kì" của
thiên nhiên?
Vì quang cảnh ở đây rất đẹp, có núi, có thác, có rừng, cây
cối luôn tốt tươi, có nhiều thứ hoa quý hiếm, làng xóm yên ả thanh bình, khí
hậu thì không nóng bức bao giờ, quanh năm mát mẻ hay se lạnh.
Câu 4. Bài văn thể hiện tình cảm của tác giả đối với
cảnh đẹp Sa Pa như thế nào?
Tác giả tỏ rõ lòng thích thú, mến yêu và mê say cảnh đẹp của
Sa Pa. Đó là những tình cảm thật thắm thiết, nồng nàn.
Nội dung: Ca ngợi vẻ đẹp độc đáo của Sa Pa và tình cảm yêu mến thiết tha
của tác giả đối với Sa Pa
No comments:
Post a Comment