Đề bài: Kể lại một câu chuyện
mà em đã được nghe hoặc được đọc
Về người có khả năng
hoặc sức khỏe đặc biệt
Bài làm 1:
Bài làm 1:
Cô Thơ sống
trong khu phố em là một bà nội trợ ở nhà nuôi hai con nhỏ. Được biết cô ấy là người
miền tây chân chất chỉ học hết lớp 4 thôi, nhưng cô ấy có một khả năng đặc biệt
là xuất khẩu thành thơ giống như cái tên của cô ấy vậy. Nhìn thấy gì và ai yêu
cầu gì cô ấy cũng có thể đọc thành thơ ngay và luôn. Có hôm em ghé qua nhà cô ấy
chơi nhờ cô chỉ làm cách làm tập làm văn hay. Cô ấy nói để làm văn hay hãy viết
vài câu thơ, ca dao, tục ngữ trước để dẫn dắt vào bài sẽ hay hơn.
Ví
vụ như tả mùa hè:
Ngoài
sân hoa phượng nở
Râm
ran vài tiếng ve”.
Tả
con trâu :
“
Trời mưa trâu vẫn đi cày.
Em
thương hái cỏ bên đường
Trâu
ăn no cỏ, trâu cày cho nhanh.
Và rất nhiều
câu thơ cô ấy có thể đọc ngay và luôn sau khi em yêu cầu. Dù không học đến đâu
nhưng hình như chất thơ đã ngấm vào người cô ấy . Từ khi còn nhỏ cô ấy nói rất
thích đọc thơ và nghe kể chuyện, có lẽ vì vậy mà cô ấy có thể làm thơ bất cứ
lúc nào. Em thật sực rất khâm phục cô ấy. (Maica)
Bài 2
.
Tối chủ nhật vừa
qua em gia đình xem một tiếc mục trên truyền hình vô cùng thú vị. Đó là mục diễn
viên xiếc Trúc Vy chinh phục khán giả qua màn uốn dẻo người, lấy chân điều khiển
cung tên bắn vỡ các quả bong bóng. Trúc Vy vốn được mệnh danh là "người
không xương" vì có khả năng uốn dẻo tài tình.
Cô bước ra sân
khấu với bộ màu vàng bó sát người và tiếng vỗ tay đầy khán phòng. Cô bắt đầu uốn
dẻo mình như một con rắn đầu nằm dưới đất chống bằng hai tay, hai chân dựng ngược
lên trời. Một điều làm mọi người ngạc nhiên và trầm trồ lo lắng là khi cô dùng
bàn chân kẹp chiếc cung và mũi tên nhắm hướng bắn những quả bóng. Lúc này khán
phòng lặng ngắt như tờ, em xem mà toát cả mồ hôi. Cô giương cung và bắn một
phát trúng ngay quả bóng làm mọi vỡ òa tiếng reo hò, vỗ tay đầy khán phòng. Chưa
dừng lại cô tiếp tục bắn hết 4 quả bóng còn lại, đều trúng phong phóc không sót
một quả nào.
Kết thúc màn
biểu diễn ai cũng vỗ tay reo hò, cả nhà em ai cũng khen và toát cả mồ hôi vì hồi
hộp. Cô cúi chào khán giả trên môi vẫn nở nụ cười. Em thật sự rất khâm phục cô ấy,
để được như ngày hôm nay có lẽ cô ấy đã phải tập luyện rất vất vả, kiên trì ngay
từ khhi còn nhỏ.(Maica)
No comments:
Post a Comment